LỊCH SỬ NGÀY THÀNH LẬP
Vào ngày này năm 1999, Đại Hội đồng Liên Hợp Quốc đã thông qua một nghị quyết lấy ngày 25 tháng 11 hàng năm làm Ngày Quốc tế về Xóa bỏ Bạo lực đối với Phụ nữ. Nghị quyết này, được đưa lên bởi Cộng hòa Dominica, nhằm kỷ niệm ngày ba chị em Maria, Teresa, và Minerva Mirabel bị sát hại dã man (theo lệnh của Tổng thống độc tài Dominica Rafael Trujillo) năm 1960. Trong khi phụ nữ ở các nước châu Mỹ Latinh và vùng Caribê đã kỷ niệm ngày này kể từ năm 1981, đến năm 1999 nó mới được tất cả các thành viên của Liên Hiệp Quốc chính thức công nhận.
Đã có nhiều tổ chức, trong đó có Quỹ Phát triển Phụ nữ của Liên Hiệp Quốc (UNIFEM), đã thúc đẩy sự công nhận quốc tế đối với ngày này. Trước đó một năm, giám đốc UNIFEM Noeleen Heyzer đã có bài phát biểu trong một buổi gây quỹ tại Toronto, Canada, nhằm khuyến khích nam giới và phụ nữ tham gia các hoạt động chống bạo lực giới kéo dài 16 ngày. Nỗ lực tình nguyện này bắt đầu từ ngày 25 tháng 11 và kéo dài đến ngày mùng 10 tháng 12, ngày kỷ niệm Tuyên ngôn Quốc tế Nhân quyền được Đại Hội đồng Liên Hiệp Quốc thông qua năm 1948 như một phản ứng đối với cuộc khủng bố diệt chủng của chế độ Đức Quốc xã.
Các hoạt động kéo dài 16 ngày này có ý nghĩa đặc biệt quan trọng đối với người dân Canada, do một trong những bi kịch khủng khiếp nhất của quốc gia này diễn ra vào ngày mùng 6 tháng 12 năm 1989, khi Marc Lepine xả súng tại trường École Polytechnique ở Montréal. Lepine đã tiến vào trường với một khẩu súng bắn đạn ghém và sát hại 14 nữ sinh viên kỹ thuật trước khi quay súng tự sát – sự kiện này sau này được gọi là “Thảm sát Montréal.” Trong thư tuyệt mệnh, Lepine tuyên bố vụ xả súng là một cuộc tấn công chống chủ nghĩa nữ quyền.
Các tổ chức của phụ nữ trên toàn thế giới đã thành công trong việc chung tay tăng cường nhận thức và sự ủng hộ dành cho lý tưởng của họ. Cho dù đây là một dấu hiệu của sự thay đổi tích cực trong cuộc đấu tranh nhằm chấm dứt bạo lực đối với phụ nữ, thống kê cho thấy vẫn còn nhiều điều cần thực hiện. Một báo cáo năm 1994 của Ngân hàng Thế giới, “Bạo lực đối với phụ nữ: Gánh nặng y tế tiềm ẩn,” ước tính rằng cứ bốn phụ nữ trên toàn thế giới thì có một người đã, hoặc sẽ, bị hãm hiếp. Báo cáo này cũng cho rằng bạo lực đối với phụ nữ là nguyên nhân gây ra cái chết và tàn tật ở phụ nữ trong độ tuổi sinh sản nghiêm trọng ngang bằng ung thư, và là nguyên nhân gây suy giảm sức khỏe nhiều hơn tai nạn giao thông và sốt rét cộng lại.
CÁC HÀNH VI VÀ HÌNH THỨC XỬ PHẠT
"Bạo lực gia đình là hành vi cố ý của thành viên gia đình gây tổn hại hoặc có khả năng gây tổn hại về thể chất, tinh thần, kinh tế đối với thành viên khác trong gia đình"
(Theo Khoản 2 Điều 1 Luật phòng, chống bạo lực gia đình 2007)
* Hành vi được xem là bạo lực gia đình
Tại Điều 2 Luật Phòng, chống bạo lực gia đình 2007, hành vi được xem là hành vi bạo lực gia đình bao gồm:
- Hành hạ, ngược đãi, đánh đập hoặc hành vi cố ý khác xâm hại đến sức khỏe, tính mạng;
- Lăng mạ hoặc hành vi cố ý khác xúc phạm danh dự, nhân phẩm;
- Cô lập, xua đuổi hoặc gây áp lực thường xuyên về tâm lý gây hậu quả nghiêm trọng;
- Ngăn cản việc thực hiện quyền, nghĩa vụ trong quan hệ gia đình giữa ông, bà và cháu; giữa cha, mẹ và con; giữa vợ và chồng; giữa anh, chị, em với nhau;
- Cưỡng ép quan hệ tình dục;
- Cưỡng ép tảo hôn, cưỡng ép kết hôn, ly hôn hoặc cản trở hôn nhân tự nguyện, tiến bộ;
- Chiếm đoạt, hủy hoại, đập phá hoặc có hành vi khác cố ý làm hư hỏng tài sản riêng của thành viên khác trong gia đình hoặc tài sản chung của các thành viên gia đình;
- Cưỡng ép thành viên gia đình lao động quá sức, đóng góp tài chính quá khả năng của họ; kiểm soát thu nhập của thành viên gia đình nhằm tạo ra tình trạng phụ thuộc về tài chính;
- Có hành vi trái pháp luật buộc thành viên gia đình ra khỏi chỗ ở.
* Hình thức xử lý hành vi bạo lực gia đình:
Tại Điều 42 Luật phòng, chống bạo lực gia đình 2007, quy định về hình thức xử lý hành vi bạo lực gia đình như sau:
- Người có hành vi vi phạm pháp luật về phòng, chống bạo lực gia đình tuỳ theo tính chất, mức độ vi phạm mà bị xử lý vi phạm hành chính, xử lý kỷ luật hoặc bị truy cứu trách nhiệm hình sự; nếu gây thiệt hại thì phải bồi thường theo quy định của pháp luật
- Cán bộ, công chức, viên chức, người thuộc lực lượng vũ trang nhân dân có hành vi bạo lực gia đình nếu bị xử lý vi phạm hành chính theo quy định của khoản 1 Điều này thì bị thông báo cho người đứng đầu cơ quan, tổ chức, đơn vị có thẩm quyền quản lý người đó để giáo dục
- Chính phủ quy định cụ thể các hành vi vi phạm hành chính về phòng, chống bạo lực gia đình, hình thức xử phạt, biện pháp khắc phục hậu quả đối với người có hành vi vi phạm pháp luật về phòng, chống bạo lực gia đình.
Đồng thời, tại khoản 1 Điều 42 Luật phòng, chống bạo lực gia đình 2007 quy định:
“Người có hành vi vi phạm pháp luật về phòng, chống bạo lực gia đình tuỳ theo tính chất, mức độ vi phạm mà bị xử lý vi phạm hành chính, xử lý kỷ luật hoặc bị truy cứu trách nhiệm hình sự; nếu gây thiệt hại thì phải bồi thường theo quy định của pháp luật”.
Tại Điều 52 Nghị định 144/2021/NĐ-CP về hành vi xâm hại sức khỏe thành viên gia đình quy định như sau:
"Điều 52. Hành vi xâm hại sức khỏe thành viên gia đình
1. Phạt tiền từ 5.000.000 đồng đến 10.000.000 đồng đối với hành vi đánh đập gây thương tích cho thành viên gia đình.
2. Phạt tiền từ 10.000.000 đồng đến 20.000.000 đồng đối với một trong những hành vi sau đây:
a) Sử dụng các công cụ, phương tiện hoặc các vật dụng khác gây thương tích cho thành viên gia đình;
b) Không kịp thời đưa nạn nhân đi cấp cứu điều trị trong trường hợp nạn nhân cần được cấp cứu kịp thời hoặc không chăm sóc nạn nhân trong thời gian nạn nhân điều trị chấn thương do hành vi bạo lực gia đình, trừ trường hợp nạn nhân từ chối.
3. Biện pháp khắc phục hậu quả:
a) Buộc xin lỗi công khai khi nạn nhân có yêu cầu đối với các hành vi quy định tại các khoản 1 và 2 Điều này;
b) Buộc chi trả toàn bộ chi phí khám bệnh, chữa bệnh đối với hành vi quy định tại khoản 1 và điểm a khoản 2 Điều này."
Theo khoản 1 và khoản 2 Điều 4 Nghị định 144/2021/NĐ-CP quy định về mức phạt tiền tối đa, tổ chức bị xử phạt vi phạm hành chính như sau:
"1. Mức phạt tiền tối đa trong lĩnh vực phòng, chống bạo lực gia đình đối với cá nhân là 30.000.000 đồng, đối với tổ chức là 60.000.000 đồng; mức phạt tiền tối đa trong lĩnh vực an ninh, trật tự, an toàn xã hội đối với cá nhân là 40.000.000 đồng, đối với tổ chức là 80.000.000 đồng; mức phạt tiền tối đa trong lĩnh vực phòng cháy, chữa cháy; cứu nạn, cứu hộ đối với cá nhân là 50.000.000 đồng, đối với tổ chức là 100.000.000 đồng; mức phạt tiền tối đa trong lĩnh vực phòng, chống tệ nạn xã hội đối với cá nhân là 75.000.000 đồng, đối với tổ chức là 150.000.000 đồng.
2. Mức phạt tiền quy định tại Chương II Nghị định này là mức phạt được áp dụng đối với hành vi vi phạm hành chính của cá nhân. Đối với tổ chức có cùng hành vi vi phạm, mức phạt tiền gấp 02 lần mức phạt tiền đối với cá nhân. [...]"
“Hãy cùng nhau xây dựng gia đình thành nơi an toàn cho mỗi người” và “Hãy lên tiếng khi bị bạo lực. Mọi người sẽ giúp bạn!”